. Suk Ja về đến trước cửa nhà lấy chìa khoá treo trên cổ ra định mở cửa. Nhưng mà cửa đã được mở. Cậu đã quay lại bên cạnh cửa và nhìn vào tường nhưng mà cũng không trông thấy chiếc xe bố.
“ Rõ ràng là hồi sáng mình đã khoá cửa rồi đi mà…” Suk Ja đẩy cửa ra rồi leo lên sàn nhà và mở cửa phòng. Phòng đã được dọn một cách sạch sẽ. Cậu ấy lại đi ra hành lang rồi nhìn bồn rửa chén và tủ lạnh. Rất sạch sẽ. Cái này không phải của người khác mà là sự khéo léo của mẹ. Suk Ja không cởi giày ra mà chạy ra ngoài. Cậu nhìn khắp con hẻm.
Cậu tự hỏi “ Cái này là như thế nào nhỉ? Mình có nhầm lẫn gì sao? “ rồi đi lại vào bếp. Cậu mở nước bồn rửa thêm lần nữa rồi nhìn xung quanh. Rõ ràng là vào buổi sáng, Suk Ja đã không dọn dẹp sẵn như vậy. Cậu lại chạy ra ngoài. Lòng ngực bắt đầu đập thình thịch.
“ Mẹ thật sự đã tới sao? “
Suk Ja gập gót giày thể thao rồi mang vào, và cậu cứ chạy qua chạy lại trước nhà. Nhưng mà mẹ cậu thì đang ở cuối con hẻm đi bộ tới.
Câu 1: Hãy chọn câu đúng với tâm trạng của Suk Ja xuất hiện trong đoạn văn này:
1. Bồn chồn
2. Cô đơn
3. Mãn nguyện
4. Hụt hẫng
Câu 1
Câu 2: Chọn câu đúng với nội dung:
1. Suk Ja bỏ rơi chìa khoá nhà nên không thể mở cửa.
2. Suk Ja đi xe bố về nhà
3. Mẹ của Suk Ja đang đợi cậu trong phòng.
4. Mẹ của suk Ja là người đã dọn dẹp sạch sẽ.
Câu 4
|  숙자 về đến nhà và lấy chìa khóa treo trên cổ và định mở cửa. Nhưng cửa đã được mở. 숙자 quay lại bên cạnh cửa, nhìn vào tường nhưng không còn nhìn thấy xe máy của bố nữa.
"Rõ ràng sáng mình đã khóa cửa rồi mới đi mà chùi..”
숙자 đẩy cửa, leo lên sàn và mở cửa phòng.
Căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ. Anh ấy lại ra sàn nhà và kiểm tra tủ lạnh, bồn rửa bát. Thật sạch sẽ. Đây không phải là người khác mà chính là sự khéo léo của mẹ. 숙자 không mang giày chạy ra ngoài. Nhìn quanh con hẻm và nói,
"Chuyện này là như thế nào nhỉ? Mình có nhầm lẫn điều gì?"
Và lại đi vào bếp. Một lần nữa anh ấy mở bồn rửa và nhìn xung quanh. Rõ ràng là buổi sáng cậu ấy đã không dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp như này. Và cậu ấy lại đi ra ngoài. Tim bắt đầu đập thình thịch. 'Mẹ đã thật sự đến đây đúng không?' Cậu đạp gót giày thể thao để mang vào và đi tới đi lui. Nhưng mẹ cậu đang đi từ cuối con hẻm đến.
Câu 1:
1. Nôn nao, bồn chồn, hồi hộp.
2. Cô đơn.
3. Mãn nguyện, hài lòng.
4. Hụt hẫng.
=> CÂU 1.
Câu 2:
1. Cậu ấy đã bỏ quên chìa khoá ở nhà nên không thể mở cửa.
2. Cậu ấy đi xe của bố về nhà.
3. Mẹ của cậu ấy đang đợi cậu ấy ở trong phòng.
4. Mẹ của anh ấy là người dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ.
=> CÂU 4. |
No comments:
Post a Comment